Xã Hội
Má Năm có 2 đứa con, đều là liệt sĩ: Thằng út chết vì đạp nhằm chông do chính đơn vị gài. Trạm giao liên hết thuốc tây, chỉ chữa trị bằng lá thuốc, rốt cuộc bị hoại tử, ăn lên tới đùi thì chết. Còn thằng lớn, đơn vị tập kích đồn địch, chết nhiều quá, rút đi hết, không kêu nó. Từ đó không ai nghe nói gì về nó nữa. Mấy năm sau nó mới được truy tặng liệt sĩ. Vậy mà má vẫn như người Rô-bô, má vẫn hăng hái đào hầm nuôi quân. Từ du kích cho tới quân chủ lực, hể đứa nào tới nhà má đều được cho ăn, cho uống. Má má, con con, nghe sướng lỗ tai lắm…
No Comment